Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

Mới đây, nhân thảo luận sửa đổi Luật thực hành tiết kiệm chống lãng phí, đ/c Phạm Quang Nghị (Ủy viên BCT, Bí thư HN, ứng cử viên số 1 kế nhiệm cụ Trọng) đã tranh thủ lồng ghép nội dung “dân vận”. Phục vụ ý đồ này, đồng chí khai quật một di chỉ khảo cổ có niên đại từ hồi làm Bộ trưởng Văn hóa Thông tin: một lần đồng chí Đỗ Mười đến dự hội nghị cùng với tôi, có người đến định gắn hoa vào ngực thì đồng chí Đỗ Mười kiên quyết không cho gắn. Đồng chí nói với tôi: “Chú Nghị ạ, làm như vậy không được cái gì cả, mà lãng phí lắm”. Học tập đồng chí Đỗ Mười, tôi yêu cầu từ đó tổ chức các hội nghị, mit tinh không được gắn hoa lên ngực nữa. Mỗi cái hội nghị hàng nghìn người, mỗi bông hoa vài nghìn đồng, gắn vào ngực chẳng để làm gì mà lại làm ô nhiễm môi trường. Đừng phung phí tiền của dân vào những việc không cần thiết… Đấy cũng thuộc về đạo đức, văn hóa”.

Thủ pháp và văn phong rất tuyên giáo đã rõ rồi. Còn cốt truyện thì phải gắn với “các cụ” mới có sức thuyết phục cao. Thử nhìn vào một số “công trình nhỏ, ý nghĩa lớn” của đồng chí Nghị để xem lời nói và việc làm của đ/c ra sao. Còn nhớ, trước đây Đại tướng Võ Nguyên Giáp từng than: “nhiều đồng chí nói về đạo đức Hồ Chí Minh thì rất hay, song việc làm thì không được như vậy”.

Bây giờ, đ/c Nghị không chơi hoa trên ngực nữa mà đồng chí cho gắn bông hoa to tướng vào cán xẻng xúc đất để khác người (Hồ Quang Lợi – Trưởng Ban Tuyên Giáo, Nguyễn Thị Bích Ngọc – tức Ngọc “bệu” Phó Chủ tịch) cùng một dàn các cháu xinh đẹp tuổi teen bên cạnh. Người ta còn phải dựng tán ô lớn để che cho đồng chí kẻo nắng mưa làm nhọc đến ngọc thể. Đi xúc đất trồng cây gì mà giày Tây bóng lộn thế kia? Đất cũng thơm lây vì vinh dự được đổ lên thảm đỏ. Xẻng xúc đất cũng phải kén loại “hàng hiệu” mạ sáng chóe màu vàng.
Một lần “tâm linh” với cụ Phiêu và Thượng tá công an Hoàng Công Khôi (bí thư Hoàn Kiếm – đồng hương), đằng sau là tỉ phú Lê Văn Tam cùng các đại gia Hoa Thanh Quế – quê Thanh Hóa giữa rừng gươm đao, tiết việt, lọng kiệu. Nên nhớ, nén hương đ/c Nghị cầm trong tay cũng là loại “siêu trường, siêu trọng” nhé.
Cái gì trên ngực Phó Chủ tịch Nguyễn Văn Khôi đây?
Nguồn: Cầu Nhật Tân

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

Ông Phạm Quang Nghị được ông Nguyễn Phú Trọng chọn làm người “kế thừa” chức danh Bí thư Hà Nội năm 2006 khi ông Trọng “trúng cử” Chủ tịch Quốc hội.

Nhắc đến ông Nghị, người dân vẫn nhớ mãi câu phát ngôn nổi tiếng của ông sau 02 năm nắm quyền bí thư, đợt lũ lịch sử vào Hà Nội cuối tháng 10/2008: “Thiên tai thì không tính trước được!” và: 
“Kinh nghiệm tốt nhất vẫn là huy động chính sức dân và huy động tại chỗ. Do đang đi kiểm tra dưới cơ sở nên tôi thấy nhân dân ta bây giờ so với ngày xưa ỷ lại Nhà nước lắm. Cứ chờ trên về, chờ cung cấp cái này, hỗ trợ cái kia chứ không đem hết sức ra tự làm”.
Phạm Quang Nghị, Bí thư Thành ủy Hà Nội: "Thiên tai thì không tính trước được!"
Vâng, theo ông, người dân cứ còng lưng đóng thuế, còn chính quyền Hà Nội thì “sống chết mặc bay”. Trong đợt lũ lịch sử ấy, người dân đã chống chọi hết sức mình trong mưa lũ. Hơn 20 người đã chết, hàng triệu người dân bị kẹt trong lũ ngay giữa thủ đô vì một hệ thống hạ tầng yếu kém, vì khả năng dự báo chưa tốt, vì phản ứng lúng túng trong ngày đầu tiên... Chính vì sự bất bình của nhân dân đang gồng mình chống lũ và trước sức ép dư luận, ông đã buộc phải đưa ra lời “xin lỗi” hết sức giả tạo ngay sau đó vài ngày: “Tôi thực sự lấy làm tiếc và muốn chân thành xin lỗi bạn đọc, xin lỗi mọi người”.
Em ơi Hà lội phố lúc 13:58 ngày 31 tháng 10, 2008
Sau câu xin lỗi ấy, mọi việc lại đâu vào đấy trong công cuộc cải cách chính quyền Hà Nội của ông Nghị, sau suốt 7 năm “trị vì” Hà Nội tình hình giao thông, hạ tầng đô thị vẫn chưa có thay đổi gì, nếu không muốn nói là ngày càng tệ hại, mỗi đợt mưa lớn, lũ về là người dân Hà thành lại điêu đứng. Giới văn nghệ sĩ đã sáng tác hẳn một bài hát mà nay đã trở thành “bất hủ”: Em ơi, Hà Lội phố, có đoạn: “Hà Nội mùa này phố cũng như sông. Cái rét đầu đông, chân em ngâm nhăn trong nước lạnh. Hoa sữa thôi rơi, em tôi bơi cả chiều trên phố. Đường Cổ Ngư xưa, ngập tràn nước sông Hồng...”. 

Từ ngày lên Bí thư Hà nội, suốt 7 năm trường, ông Nghị đã làm được gì cho người dân?

1. Ông Nghị luôn đưa ra chính sách hô hào quyết tâm, có lẽ là ông nhiễm cùng loại “bệnh” cơ hội, giáo điều, tiêu cực với người tiền nhiệm và đang nâng đỡ ông là Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng. Các biện pháp cụ thể thì chẳng thấy đâu, mà chỉ thấy ông đưa vài chuyện vụn vặt vào nghị quyết suông của Đảng thành phố rồi suốt ngày hô hào.

2.  Khi mới lên nắm quyền, ông đã thị uy bằng cách “cắt ngọn” vài căn nhà lô nhô, sau ngần ấy năm nắm quyền, “ngọn” càng lúc càng nhiều và đã mọc thành rừng, năm sau cao hơn năm trước. Việc xây dựng và quản lý đô thị ngày càng lem nhem, khuôn viên, không gian công cộng ngày càng teo tóp, nhà không phép mọc công khai nhan nhản, quỹ đất đô thị sử dụng bừa bãi, phí phạm, phá nát quy hoạch Hà Nội.
Ông Phạm Quang Nghị đã phá nát quy hoạch Hà Nội.
- Nguyễn Quốc Hùng (bí danh Hùng “gấu”), đàn em cứng cựa của ông Nghị nhờ “thành tích” mua tặng ông nhiều mảnh đất vàng khi ông còn làm Bộ trưởng Bộ Văn hóa Thông tin, đã được ông Nghị cất nhắc từ Phó chủ tịch Quận Hai Bà Trưng lên làm Giám đốc sở Giao thông Vận tải. 

Ông Hùng là một người không có chuyên môn về giao thông nhưng lại được ông Nghị “xé rào”, qua mặt cả văn bản quy định “Chức vụ Giám đốc các Sở GTVT phải có chuyên ngành về giao thông” của Bộ trưởng Bộ Giao thông Vận tải. Công việc thực tế của ông Nguyễn Quốc Hùng hiện nay là “bao sân” toàn bộ các dự án giao thông, công trình đô thị của Hà Nội để “hứng và rải” dự án, phục vụ “gom vốn” cho đàn anh Phạm Quang Nghị. 

Không ngạc nhiên khi quy hoạch thủ đô tủn mủn, manh múng, chắp vá, khi dư luận lên tiếng, ông Nghị tiếp tục hô hào suông về việc giải quyết nguyện vọng của người dân, nhưng rồi sau đó tiếp tục chỉ đạo cho toàn bộ hệ thống chính trị Hà Nội vào cuộc để cướp đất dân nghèo. Thậm chí, ông còn thuyết phục ông Phùng Quang Thanh: “các đồng chí cần xác định quyết tâm, huy động lực lượng... chúng ta không cần quá cầu toàn...” trong việc đưa cả quân đội vào “công tác” cưỡng chế, cướp đất của dân. 

Trong khi đó, Hà Nội là nơi ngốn một nửa ngân sách xây dựng cơ bản của cả nước, hàng vạn công trình được ông Nghị chỉ đạo Hùng “gấu” thực hiện đã nướng ngân sách một cách cực kỳ lãng phí, đơn cử là những cây cầu có ngân sách hàng nghìn tỷ vừa xây đã đập để xây lại cho “bề thế” hơn. Có ai thử nhìn lại các công trình kỷ niệm “1000 năm Thăng Long - Hà Nội”? mấy chục nghìn tỷ đã được ông Nghị mạnh tay vung vãi, có ai thống kê được bao nhiêu công trình còn sử dụng được? bao nhiêu công trình đắp chiếu? và bao nhiêu ngân sách sử dụng không đúng mục đích rơi ngược vào túi riêng của ông Nghị, ông Hùng và không thể thiếu phần ông Trọng? Hùng “gấu” được các Ủy viên Trung ương biết đến từ thành tích cùng tướng Nhanh (Nguyên GĐ CA Hà Nội) đã “bắt tại trận” cuộc cúng tế tại đàn xã tắc của gia đình ông Hồ Đức Việt khiến ông Việt bị văng vách khỏi Đại hội 10 và vừa qua đời trong sự uất nghẹn.

3. Cũng từ thời ông Phạm Quang Nghị, Hà Nội đã ngốn nhiều nghìn tỷ của nhà nước cho công tác “hành là chính”, khiến chỉ số cạnh tranh của Hà Nội liên tục xuống hạng như truyền thông đã lên tiếng trong thời gian qua. Việc ông Nghị tin tưởng vào tâm linh khiến cấp dưới cũng chạy theo không ngừng nghỉ, nạn mê tín dị đoan nổi lên ngay trong Thành ủy, Đảng ủy các cấp, hội hè, lễ lạt công khai dùng xe công đi cúng bái. Cũng chỉ riêng dưới thời ông Nghị mới có nạn ăn bớt vacine của trẻ em tại Phòng tiêm chủng của Sở y tế Hà Nội.

4. Và cuối cùng không thể không nhắc tới nạn chạy quyền chạy chức đã thành căn bệnh trầm kha không thể cứu chữa tại Hà Nội. Ông Nghị chính là tác giả của các trò “luân chuyển cán bộ”, thực chất là chạy chức chạy quyền, thời ông Trọng thì chỉ chạy 1 lần, đến thời ông Nghị thì phải chạy hàng năm, hàng quý. Đại biểu HĐND đã nhiều lần lên án về tệ nạn này tại Hà Nội nhưng rồi đâu lại vào đấy, thậm chí khi bị dư luận phanh phui, ông Nghị đáp tỉnh như ruồi: “Hà Nội có bôi cũng không trơn”, ý ông là dù Hà Nội có sai phạm thì toàn do cấp dưới, còn riêng ông thì “miễn liên quan” dù các nhân sự cấp cao của Hà Nội đều do ông sắp đặt thông qua cô thầy cúng tên Cúc (là người đã tham mưu cho ông Nghị trong trận chiến tâm linh tiêu diệt dân Nghệ An và đưa người đồng hương Thanh Hóa vào BCT). Tài sản “cô” Cúc mang lại cho ông Nghị từ các khoản “mỡ nhờn” được quy đổi thành những căn biệt thự nhan nhản khắp nơi mà cô đứng tên thay.

Điểm qua sơ lược như vậy để quần chúng nhân dân có thể đánh giá các “thành tích” của ông Phạm Quang Nghị và nhóm lợi ích đã làm cho người dân Thủ đô. Ấy thế mà, trong công tác kiểm điểm theo Nghị quyết TW4, Hà Nội làm rất rầm rộ và cuối cùng thì đạt danh hiệu “Đảng bộ Hà Nội vững mạnh, trong sạch”, và kết quả ngụy trang này được ông Nghị quảng bá rầm rộ để đánh bóng tên tuổi.

Tới Hội nghị Trung ương 8, khi ông Trọng bị ngay chính các UVTW đang lên án, có dấu hiệu bị lú lẫn, mất trí, thì ông Nghị lại là vị Ủy viên tích cực nhất trong công tác “rỉ tai”, hạ uy tín “ân nhân” dù trước đó chính ông Trọng là người đã tuyên bố ông Phạm Quang Nghị là người “hội đủ điều kiện” để kế nhiệm chức vụ Tổng bí thư trong nhiệm kỳ tới. Theo nguồn tin riêng đã kiểm chứng, hiện nay phe Thanh Hóa vốn nổi tiếng với các chiêu trò “bè phái địa phương” đang tăng cường công tác lót đường cho ông Nghị lên chức Tổng Bí thư dưới sự lãnh đạo trực tiếp của ông Lê Khả Phiêu, một kẻ cơ hội vốn nổi tiếng “theo đóm ăn tàn”.

Phe Thanh Hóa trong đó có ông Phiêu, ông Khôi (Thượng tá, Bí thư Hoàn Kiếm), sân sau tỉ phú Lê Văn Tam cùng nhiều đại gia “Hoa Thanh Quế” khác.

Người Hà Nội

Nguồn: Internet

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

SCANDAL: Sau vụ “đốn ngã” 2 phi công Vietnam Airlines, Lý Nhã Kỳ sẽ tiếp tục khiến 2 “phi công Bộ Chính trị" đột quỵ?


 Hôm nay báo chí đăng đồng loạt “tai biến” mới liên quan đến Lý Nhã Kỳ (tên thật Trần Thị Thanh Nhàn?), người đẹp đã từng làm điên đảo giới đàn ông tiếp tục vướng vào một scandal mới khiến 2 phi công Vietnam Airlines buông tay lái và nhận án kỷ luật. Nguy cơ tiếp theo còn nguy hiểm hơn nhiều khi người đẹp đang “âm mưu” làm hai “phi công” khác đột quỵ.

Có một điều hiếm người để ý, dạo tết vừa rồi trên Facebook Cô gái Đồ Long xuất hiện nhiều hình ảnh người đẹp này, theo thông tin đó, để có thể vượt qua phong ba bão táp và thực hiện phương án “làm giàu không khó”, người đẹp đã ra Hà Nội và nghe nói đã hiến thân cho Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc. Đề nghị Ủy ban Kiểm tra Trung ương vào cuộc điều tra làm rõ thực hư, chỉ biết rằng, nếu đó là sự thực thì không lạ khi một người đẹp phải kết hôn chui để xuất cảnh Đức, lúc về chỉ đóng vài phim thị trường, rồi lên ngai “Đại sứ” du lịch, gần đây còn mở cả shop kim cương hoành tráng ở khu đất vàng Đồng Khởi. Nghe đâu kim cương và hàng hiệu mà người đẹp bán được vận chuyển từ cơ sở của bố nuôi tỷ phú, anh nuôi tỷ phú, mẹ nuôi tỷ phú người Hong-kong theo đường “miễn thuế” của Vietnam Airlines với sự bọc lót của ngài Thống lĩnh lực lượng vũ trang Trương Tấn Sang và Thường trực Ban Chống tham nhũng Nguyễn Xuân Phúc.

Mặt tái mét, phờ phạc, quần áo xộc xệch của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và mặt đỏ lừ, nét hưng phấn thỏa mãn của người đẹp Lý Nhã Kỳ (Nguồn: Facebook Cô gái Đồ long - Lynk Unliked)

Xong phần Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đến lượt ngài Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc sắp vào trận? (Nguồn: Facebook Cô gái Đồ long - Lynk Unliked)

Hành vi của Lý Nhã Kỳ trên chuyến bay VN 595 từ Hồng Kông đi TP HCM  đã khiến hai phi công trẻ bị kỷ luật 

Nguồn: Internet
Tôi vẫn còn trong tay bài viết về Nguyễn Bá Thanh và vụ thanh tra Đà Nẵng. Phải nói rằng bài viết khá chính xác. Tôi muốn nói quan điểm của mình về vụ này (sau đây xin gọi là “Vụ Đà Nẵng”).

Ở đây có 2 vế cần đặt ra:

Thứ nhất: là việc giảm 10% tiền thuê đất cho những cá nhân và đơn vị nộp tiền thuê đất một lần. Sai hay đúng?

Năm 2000 tại nghị định 38/2000 NĐ-CP Chính phủ cho phép giảm 20% nếu nộp một lần tiền thuê đất. Qui định này là hợp lý. Thử nêu 1 ví dụ như sau: Công ty A – có diện tích đất phải nộp tiền thuê đất trong 50 năm là 50 tỉ. Nếu nộp hàng năm thì mỗi năm chỉ thu 1 tỉ và phãi 50 năm mới thu hết. Nếu thu 1 lần được 50 tỉ, lãi suất chỉ cần 8%/năm (hiện tại là 14,5%) thì 50 năm sẽ là 400% nghĩa là sau 50 năm số tiền này sinh lãi bằng 200 tỉ. Điều đó chứng minh nghị định của Chính phủ là cách huy động tài chính tốt, nên làm. Không hiểu vì sao năm 2004 lại huỷ bỏ. Tuy nhiên Chính phủ vẫn cho Đà Nẵng hỗ trợ lãi suất cho nhà đầu tư (Quyết định 13/2006 QĐ-TTg). Do đó việc Đà Nẵng quyết định giảm tiền thuê đất 10% nếu nộp một lần là vận dụng từ nhưng lẽ nói trên.

Tuy nhiên nếu cứ coi như Đà Nẵng sai về việc thực hiện việc giảm tiền thuê đất, thì cái sai này dẫn đến hậu quả gì? Đà Nẵng giảm 10% trong tình hình khó khăn nhưng đã thu được gần 30.000 tỉ. Nếu tính từ 2006 đến nay là 6 năm và theo lãi suất tiền gửi thì 30 nghìn tỉ đã sinh ra thêm 1.800 tỉ. So với con số mà thanh tra nói thất thu gần 3.000 tỉ thì rõ ràng là có lợi lớn lớn hơn là nhờ có khoản thu đó mà hạ tầng được xây dựng, Thành phố khang trang và kinh tế phát triển. Phải chăng đây là “xé rào” theo kiểu nói của của cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt hoặc có thể coi là cách đột phá rất thông minh. Tôi nghĩ rằng nếu minh bạch thì chuyển 10% giảm này thành hỗ trợ lãi suất thì không còn chuyện sai và nếu nói sai mà lợi có cho dân, cho nước thì nên khuyến khích giống như khoản 10 của ông Kim Ngọc ngày xưa.
Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc
Điều thứ hai: thanh tra dùng vào giá đất nào để kết luận Đà Nẵng gây thất thoát?

Theo qui định của Thủ tướng chỉ có giá đất của Chính phủ là giá sàn (do Bộ tài chính tham mưu) và giá đất do Chủ tịch UBND Thành phố qui định lá giá áp dụng cho các dự án ở địa phương. Theo tôi biết không còn giá nào khác. Chủ tịch UBND Thà nh phố Đà Nẵng có quyền quyết định giá đất và giá đó có thể cao hơn hoặc thấp hơn giá đất do hội đồng thẩm định giá đất tham mưu đề xuất. Nên hiểu rằng hội đồng chỉ có quyền thẩm định đề xuất chứ hội đồng không có quyền ban hành giá đất.

Vậy thanh tra chính phủ lại lấy ý kiến của hội đồng thẩm định đề xuất để làm giá và kết luận là có thất thu là đúng hay sai. Như vậy là thanh tra dựa vào cái chưa có để đối chiếu với giá được qui định cũng có nghĩa là công nhận cái hư vô để phủ nhận cái chính thống, là biến cái chưa thành “luật” để đưa vào “luật” phải không ?

Về giá đất phải thấy rõ rằng với đất được xây 100% diện tích và chỉ vài trăm mét vuông ở đường phố sẽ cao hơn nhiều so với những dự án mà mật độ xây dựng chỉ 50% thậm chí 20-30%. Do đó việc thanh tra lấy giá cao của những lô đất ở mặt tiền phố và chỉ vài trăm mét vuông để so sánh với giá đất dự án có cảnh quan môi trường là một cách áp dụng máy móc, phi kinh tế và không thể chấp nhận được. Chỉ xin nêu 2 điều trên mới thấy kết luận thanh tra là quá khiêng cưỡng và cần xem xét lại.

Cựu bí thư thành ủy Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh
* * *

Tôi là một cán bộ của Đà Nẵng đã 60 năm theo Đảng, tôi hiểu rõ Đà Nẵng. Từ khi anh Nguyễn Bá Thanh lên làm Chủ tịch rồi Bí thư đã có nhiều đột phá và đưa từ một thành phố nghèo trở thành một thành phố là điểm sáng. Tôi nhớ rằng Bộ chính trị đã đánh giá Đà Nẵng có cách làm mới, sáng tạo. Vậy thì phải xem xét Đà Nẵng theo tinh thần đó.

Tôi nhất trí ý kiến của các đ/c lão thành rằng đây là âm mưu nhằm giữ ghế vị thế số một (UV Bộ chính trị là người miền Trung) của Nguyễn Xuân Phúc. Trung ương, Bộ chính trị đừng mắc mưu này và cần nhìn đúng bản chất, đúng sự thật. Đừng để vụ này tạo cớ cho chuyện mất đoàn kết nội bộ./.

Lê Hoành Sơn
(Đà Nẵng)

Nguồn: Internet
Từ cuối năm 2011, Thanh tra Chính phủ quyết định thanh tra ở Đà Nẵng về vụ đất đai và công bố kết quả trên công luận đúng lúc Bí thư Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh lại kinh nhận chức Trưởng ban nội chính. Sự thể như thế nào? nguyên nhân từ đâu? có phải anh Ba Thủ tướng đánh không? vân vân và vân vân. Tác giả phải mất nhiều thời gian tìm hiểu, gặp cả những vị đương chức của các bên, gặp các lão thành cán bộ, nhân dân Đà Nẵng để tìm hiểu về cơ nguyên của sự thật về vụ này.

Chân dung Phó thủ tướng "thứ nhất" Nguyễn Xuân Phúc
1- Bắt nguồn mọi sự từ Nguyễn Xuân Phúc:

Nguyễn Xuân Phúc nổi tiếng về vụ chạy vào Bộ chính trị (BCT) mà người Quảng Đà gọi là “nước chảy ngược”. Vào được Bộ chính trị, Nguyễn Xuân Phúc yên tâm là độc tôn miền Trung trong BCT và chắc chắn sẽ lọt vào tứ trụ (hoặc Thủ tướng hoặc Chủ tịch nước hoặc…) khi BCT bỏ phiếu kỷ luật Thủ tướng, Phúc cầm chắc Thủ tướng sẽ bị hạ bệ như anh Tư Sang đã nói với Phúc. Sau hội nghị BCT Phúc đã cùng các đệ tử ruột mở tiệc ăn mừng, vì ít ra Phúc cũng quyền Thủ tướng. Trong Chính phủ sau Thủ tướng là Phúc và trong BCT Phúc duy nhất là người miền Trung. Bỗng dưng BCT có chuyện lập lại Ban nội chính và chuyện này lộ ra Nguyễn Bá Thanh sẽ ra Trung ương để làm Trưởng ban. Một vấn đề mới đặt ra với Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Bá Thanh sẽ vào Bộ chính trị. Thế là mất thế độc tôn, vì nếu đưa lên cân về tài năng, về đức độ, về uy tín thì Nguyễn Bá Thanh hơn Nguyễn Xuân Phúc là chắc chắn. Phải làm sao và làm sao? Nguyễn Xuân Phúc hỏi các quân sư và được chỉ rằng: Ai dám làm, làm nhiều, thành công nhiều sẽ có cái sai. Một trong những thành công của Đà Nẵng là biết đột phá, tạo quĩ đất và biến đất thành tiền, thành công trình đưa Đà Nẵng đi lên. Chắc chắn đã đột phá thì phải có sai, phải tạo cớ thanh tra. Sau một đêm mất ngủ Nguyễn Xuân Phúc bay về Đà Nẵng gặp Võ Duy Khương người đồng hương đang là Phó chủ tịch thường trực UBND Thành phố Đà Nẵng. Ông Khương là Phó chủ tịch trực nhưng không được cất nhắc lên Chủ tịch vì cha vợ có nợ máu bị cách mạng xử bắn (vậy mà đã lên đến Thường vụ, Phó chủ tịch?), Khương cho rằng mình bị Nguyễn Bá Thanh trù nên khi được Nguyễn Xuân Phúc khêu mào liền bắt tay, y thâu tóm tài liệu, vạch lá tìm sâu và nghĩ ra những cái sai của Đà Nẵng, Phúc và Khương thống nhất nội dung tố cáo và Nguyễn Xuân Phúc dẫn Khương ra văn phòng Chính phủ đề nghị Thủ tướng tiếp để nghe Khương tố cáo. Đánh hơi thấy việc không bình thường nên Nguyễn Tấn Dũng không tiếp và không nghe. Nguyễn Xuân Phúc bày Võ Duy Khương rũ thêm một số tay chân nữa làm đơn tố cáo… Từ nội dung đơn tố cáo này Nguyễn Xuân Phúc báo cáo Thủ tướng và ra tay chỉ đạo Tổng thanh tra Chính phủ ra quyết định thanh tra việc sử dụng đất đai ở Đà Nẵng.

Ông Nguyễn Bá Thanh
2- Nguyễn Xuân Phúc khai thác mâu thuẫn giữa Nguyễn Tấn Dũng và Trương Tấn Sang để đưa vụ Đà Nẵng thành lớn chuyện.

Trương Tấn Sang hỏi Phúc: Tôi muốn đi một tỉnh miền Trung để thực hiện chương trình chính trị tại cơ sở?

Nguyễn Xuân Phúc liền đề xuất Đà Nẵng “vì ở đó sôi động”.

Trương Tấn Sang cũng đang muốn đi Đà Nẵng bởi vì Trương Tấn Sang biết Nguyễn Tấn Dũng đã nhận lời mời của Bí thư và Chủ tịch Đà Nẵng sẽ vô dự lễ khánh thành bệnh viện ung thư xây trên 1.000 tỉ đồng bằng sự đóng góp của các nhà hảo tâm (Chính phủ cho 200 tỉ huy động được 1.000 tỉ) là bệnh viện lớn nhất, đẹp nhất nước hiện nay. Trương Tấn Sang mỉm cười, một thâm ý thoáng đến. “Được, ta sẽ đi trước, sẽ tách Nguyễn Bá Thanh ra khỏi Nguyễn Tấn Dũng và sẽ dùng Nguyễn Bá Thanh”. Nguyễn Xuân Phúc và Trương Tấn Sang là cặp bài trùng để tiền hô hậu ứng đánh Nguyễn Tấn Dũng. Người ta nói: “Nguyễn Xuân Phúc phản Phúc là như vậy đấy”. Phúc tâm đắc, vun xới các thâm ý của Trương Tấn Sang và gợi ý để Trương Tấn Sang thân mật với Nguyễn Bá Thanh và dù chưa khánh thành dứt khoát phải đi thăm Bệnh viên ung thư. Sang đã làm như vậy, dù chưa kéo được Nguyễn Bá Thanh về mình như ý muốn nhưng Trương Tấn Sang đã tạo cho Nguyễn Tấn Dũng mắc vào quỉ kế của mình. Nguyễn Xuân Phúc lại kích Nguyễn Tấn Dũng, “ông Tư đi thăm Bệnh viện ung thư Đà Nẵng rồi, anh đừng dự khánh thành, mất uy”. Nguyễn Tấn Dũng đã quyết định không đi Đà Nẵng và sụp vào cái quỉ kế của Tư Sang.

Nguyễn Tấn Dũng tự ái bán tín bán nghi về Nguyễn Bá Thanh (?), Nguyễn Xuân Phúc không bỏ lỡ cơ hội bơm thêm vào và khi thấy Thủ tướng đã ngấm, Nguyễn Xuân Phúc liền gọi Huỳnh Phong Tranh Tổng thanh tra lên yêu cầu phải xin Thủ tướng giải mật kết luận để công bố. Đương nhiên Thủ tướng đồng ý giải mật. Nguyễn Xuân Phúc cho đệ tử là Phó chủ nhiệm VPCP Nguyễn Quang Thắng chuẩn bị sẵn văn bản ghi rõ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đồng ý cho công bố công khai để trình Thủ tướng xem. Với sự đồng ý này, Nguyễn Xuân Phúc đã có bùa để tạo ắc-xi đăng cho Đà Nẵng. Nhìn lại mới thấy Nguyễn Xuân Phúc “có tài” kích động, chia rẽ và tạo sự kiện. Đặc biệt đã biết khai thác và kích thích tối đa sự bất hoà giữa Thủ tướng và Chủ tịch nước cho con đường thăng tiến của mình.

3- Nguyễn Xuân Phúc và Huỳnh Phong Tranh biến hoá trong việc công bố kết luận thanh tra.

Theo qui định của Thủ tướng Chính phủ Việt Nam, kết luận thanh tra phải đóng dấu mật, khi nào Thủ tướng cho công bố mới được công khai và nội dung công khai với công luận sẽ do Ban Tuyên giáo Trung ương và Bộ thông tin truyền thông thống nhất.

Nguyễn Xuân Phúc và Huỳnh Phong Tranh không làm như qui định, họ cố tình làm sai. Cùng lúc họ đưa toàn văn kết luận thanh tra lên cổng thông tin điện tử thì cũng là lúc họ cử cán bộ cấp phó và cấp Vụ đến Ban Tuyên giáo và Bộ thông tin truyền thông thông báo về quyết định đưa lên công luận. Hai cơ quan này không được có ý kiến về nội dung và lúc đó là những phút cuối của ngày làm việc.

Công văn của Văn phòng chính phủ do Nguyễn Quang Thắng ký về một việc rất bình thường để công bố một kết luận thanh tra đã làm từ 2011, nếu nói đúng hơn nó là hàng nằm cũng được. Nhưng vì Tổng bí thư và Bộ chính trị đã bỏ phiếu 13/14 bầu Nguyễn Bá Thanh làm Trưởng ban nội chính (Chính Nguyễn Xuân phúc đã khoe với các đệ tử của mình là ông ta đã gạch tên Nguyễn Bá Thanh. Cần nói thêm rằng: để kéo được Huỳnh Phong Tranh, Nguyễn Xuân Phúc đã hứa sẽ đưa Tranh lên Trưởng ban nội chính và Nguyễn Xuân Phúc đã làm nhưng kết quả chỉ có 1 phiếu của Nguyễn Xuân Phúc trong cuộc BCT bầu Trưởng ban nội chính. Nguyễn Phong Tranh kết với Nguyễn Xuân Phúc là từ cái ý này). Nguyễn Xuân Phúc cho rằng phải làm nhanh để tạo dư luận, hạ uy tín Nguyễn Bá Thanh và Tổng bí thư đã có quyết định thăng tiến cho Nguyễn Bá Thanh cho nên công văn của Văn phòng chính phủ do Nguyễn Quang Thắng ký phải vào chiều ngày 13/01 là ngày chủ nhật. Phúc bắt văn phòng phải cho xe đến tận nhà đón nhân viên gửi đến đóng dấu vào số và phát hành hỏa tốc. Một sự biến hoá rất ngoạn mục và cũng rất tàn bạo. Vì sao phải hoả tốc? Bởi vì phải làm ngay nếu không Thủ tướng đổi ý (?). Bởi vì ngày 14/01 Nguyễn Xuân Phúc lên đường đi công cán Châu âu với Tổng bí thư. Nguyễn Xuân Phúc cần có 1 bản trong tay cho chắc ăn.

Nguyễn Xuân Phúc được thầy Trương Tấn Sang phất cờ vì cú đòn này sẽ ly gián Nguyễn Bá Thanh với Thủ tướng và thâm hơn, xa hơn nếu Nguyễn Bá Thanh không được vào Bộ chính trị ở hội nghị TW VII thì dư luận và cả Ban chấp hành sẽ đổ tội cho Thủ tướng. Uy tín Nguyễn Tấn Dũng sẽ xuống và Trương Tấn Sang sẽ có cơ hội sử dụng Ban nội chính đánh chính phủ.

Một thâm ý nữa là chơi ngay khi Tổng bí thư người quyết định Nguyễn Bá Thanh làm Trưởng ban nội chính và đúng khi Tổng bí thư vừa cất cánh đi ra nước ngoài thì công bố kết luận thanh tra cũng là một cách ly gián chia rẽ giữa Tổng bí thư với Thủ tướng và “biết đâu, ơn trời”, Nguyễn Xuân Phúc nghĩ “Quốc hội sẽ bỏ phiếu bất tín nhiệm Thủ tướng”.

Như vậy mọi thứ Nguyễn Xuân Phúc sẽ hưởng và mộng làm Thủ tướng, mộng độc tôn sẽ về lại với Nguyễn Xuân Phúc.

Toàn bộ nội dung thanh tra được công bố và được gửi tới Bộ chính trị. Tổng thanh tra còn nói: “Đà Nẵng không được có ý kiến”(?). Một điều không bình thường vì trước đó thanh tra có kết luận thanh tra 6 Quận của Thành phố Hồ Chí Minh kết luận thất thu 2.800 tỉ. Thanh tra ở Thành phố Hà Nội thất thu là 9.500 tỉ, nhưng cũng chỉ công bố rất ngắn và không đưa lên VTV1. Rõ ràng là một việc làm cố đấm ăn xôi sai qui định mất tính người của Nguyễn Xuân Phúc nhằm ngăn chặn bước tiến Nguyễn Bá Thanh, tạo thế độc tôn cho mình. Liệu rằng còn ai sẽ mắc mưu Nguyễn Xuân phúc nữa không? Nguyễn Xuân Phúc còn khai thác gì nữa từ vụ thanh tra đất đai ở Đà Nẵng? Xin mọi người hãy cảnh giác.

Người viết bài này mong sự thật sẽ là sự thật và đừng ai mắc mưu Nguyễn Xuân Phúc nữa.

© Trần Nhân Văn

Nguồn: Internet

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

Dưới đây là đơn tố cáo của cán bộ ngành Cảnh Sát tố cáo tham vọng chính trị và lạm quyền của Tướng Nguyễn Hòa Bình, lá đơn được gửi đi từ năm 2007. Sau đó, Nguyễn Hòa Bình đã bị kỷ luật nội bộ, không thể tranh giành được ghế Tổng cục trưởng và bị đưa về Quảng Ngãi làm Bí thư. Dù thế, nhờ ô dù che chở, Nguyễn Hòa Bình vẫn luồn sâu, leo cao đến vị trí Viện trưởng VKS Tối cao và vẫn còn tham vọng leo lên những vị trí cao hơn nữa. Chúng tôi xin trích lại nguyên văn để cảnh tỉnh cho nhân dân và Bộ chính trị trước nhân vật nguy hiểm này:




Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam 
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

Hà Nội, ngày 2/9/2007

Kính gửi:   - Đ/c Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng
                   - Đ/c Trưởng ban Tổ chức TW Hồ Đức Việt
                   - Đ/c Bộ trưởng Lê Hồng Anh

Tổng cục Cảnh sát có xáo trộn lớn về nhân sự, đ/c Trung tướng Trần Văn Thảo, Tổng cục trưởng nghỉ hưu và dĩ nhiên sẽ có một đồng chí khác thay thế. Âu đó cũng là điều bình thường vì tre già măng mọc, nhưng nó đã trở thành không bình thường khi có người vì tham vọng chính trị muốn trở thành người đứng đầu của lực lượng cảnh sát mà gây rối, chia rẽ làm nội bộ trở nên phức tạp hơn bao giờ hết. Người mà tôi muốn nói chính là đ/c Thiếu tướng Nguyễn Hoà Bình, Phó Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát.

Ngay từ khi còn là cục trưởng C15, đ/c Nguyễn Hoà Bình đã bộc lộ tham vọng chính trị rất lớn của mình, luôn tìm cách tranh thủ sự ủng hộ của một vài đồng chí lãnh đạo cấp trên, đồng thời lại cho một vài đệ tử thân thiết tung tin giả nhằm hạ uy tín một số đồng chí cục trưởng cục khác. Trong công việc thì ép cán bộ, chiến sỹ làm việc ngày đêm, đi đâu (nhất là khi ngồi với lãnh đạo cấp trên) đ/c Nguyễn Hoà Bình cũng tự nhận chiến công của C15 đều là do mình chỉ đạo, nhưng khi đảng uỷ, lãnh đạo cấp trên chất vấn trách nhiệm người đứng đầu cơ quan để việc cán bộ, chiến sỹ C15 sai phạm, vi phạm pháp luật thì lảng tránh, thoái thác, đổ cho cấp dưới. Đối với doanh nghiệp tôi chỉ lấy một ví dụ để các đồng chí tự suy xét: đ/c Nguyễn Hoà Bình đã gạ bán cho ông Lê Văn Sở, Tổng giám đốc Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn một ngôi nhà với giá trên trời; mặc dù nể sợ người đang nắm giữ đầy quyền lực, nhưng ông Sở không thể bỏ mặc dư luận cơ quan để mua ngôi nhà với giá đắt khét như vậy; không bán được nhà, ông Nguyễn Hoà Bình đã quay ra thù ông Lê Văn Sở, liên tục tìm cách gây khó khăn, bới lông tìm vết các sai phạm ở Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển Nông thôn làm cho ông Sở khốn khổ, ăn không ngon, ngủ không yên. Thật đáng tiếc khi đó vẫn có nhiều đồng chí chưa hiểu được con người thực của đ/c Nguyễn Hoà Bình nên đ/c Bình vẫn được bổ nhiệm làm Phó tổng cục trưởng, thăng quân hàm lên thiếu tướng.
Nguyễn Hòa Bình khi còn giữ chức  thiếu tướng Công an, Phó Tổng cục trưởng TCCS
Tất nhiên vị trí đó chưa thoả mãn tham vọng nên đ/c Nguyễn Hoà Bình đã mở chiến dịch vận động lên Tổng cục trưởng cách đây trên một năm trời. Vẫn bài cũ được áp dụng, nhiều đ/c lãnh đạo Tổng cục khác khốn khổ vì tự nhiên có những thông tin trên trời rất xấu về mình được bàn tán xôn xao ở cấp dưới và cả ở ngoài xã hội. Và đúng như các cụ ta đã nói “vải thưa không che được mắt thánh”, anh em cán bộ cũng đã xác định được nguồn xuất phát các thông tin dạng như trên chính là đ/c Nguyễn Hoà Bình. Con người thực của đ/c Bình đã ngày càng lộ rõ. Và cái gì phải đến đã đến. Mặc dù đã có các cuộc vận động ngầm, gợi ý của một vài đồng chí cấp trên, đường đường là một phó tổng cục trưởng, nhưng đ/c Nguyễn Hoà Bình đã không trúng vào thường vụ Đảng uỷ tổng cục. Đáng ra với kết quả này sẽ là bài học đắt giá để đ/c Nguyễn Hoà Bình xem xét, chỉnh sửa lại mình. Nhưng khi mà tham vọng lớn hơn lương tâm và đạo đức thì con người sẽ mù quáng chạy theo. Do vậy thật dễ hiểu về việc đ/c Nguyễn Hoà Bình vẫn ra sức thực hiện chiến dịch Tổng cục trưởng của mình.

Biết được nếu bỏ phiếu công khai, minh bạch thì không bao giờ trúng nên đ/c Nguyễn Hoà Bình đã tung tin nói rằng các đồng chí lãnh đạo Bộ và cả Thủ tướng Chính phủ đều ủng hộ mình làm Tổng cục trưởng nhằm ám thị cho anh em, những người đi bầu là chức vụ đó đương nhiên là của đ/c Bình, không thể khác được. Tất nhiên điều đó bây giờ chẳng ai tin, mọi người thừa biết chỉ có một, hai đồng chí tỏ ý là ủng hộ đ/c Bình. Anh em cán bộ chỉ ngạc nhiên là một, hai đồng chí đang ủng hộ đ/c Nguyễn Hoà Bình cũng đã từng giới thiệu một lãnh đạo Tổng cục lên chức vụ cao hơn, đến khi báo chí phanh phui việc làm không minh bạch của vị này thì các đồng chí mới nhận thấy sai lầm. Việc các đồng chí giới thiệu sai lầm đã phải trả giá bằng chính uy tín của mình đối với Trung ương, Bộ Chính trị.

Thưa các đồng chí!

Tình hình tham nhũng, tiêu cực ở nước ta ngày càng phức tạp, trở thành quốc nạn đe doạ đến sự vững mạnh và tồn vong của chế độ. Đảng và Nhà nước đã thành lập Ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng do đ/c Thủ tướng làm Trưởng ban với những quyền hành rất lớn để tuyên chiến với tham nhũng. Trong cuộc chiến đấu quyết liệt này rõ ràng lực lượng Cảnh sát nói chung và Tổng cục cảnh sát nói riêng giữ vai trò nòng cốt. Nếu Tổng cục Cảnh sát yêú thì công tác đấu tranh chống tham nhũng sẽ gặp nhiều khó khăn, thậm chí thất bại. Khi đó trách nhiệm trước hết là của đ/c Thủ tướng, Trưởng ban chỉ đạo phòng chống tham nhũng, đ/c Trưởng ban tổ chức TW, người đứng đầu công tác cán bộ và đ/c Bộ trưởng, tư lệnh lực lượng Công an. Chính vì sự hệ trọng này nên tôi đề nghị các đồng chí cân nhắc chọn lựa người có đủ tài, đức vào vị trí Tổng cục trưởng Tổng cục Cảnh sát, không thể để người như đ/c Nguyễn Hoà Bình vào chức vụ đó được.

Hôm nay là ngày quốc khánh, mọi người đều đổ ra đường vui chơi mừng tết độc lập. Do vậy, chẳng dễ chịu và dễ dàng chút nào khi ngồi viết đơn tố cáo đồng đội, đồng chí của mình trong ngày trọng đại này. Nhưng với lương tâm, đạo đức, trách nhiệm của một người gần 40 năm khoác áo ngành công an, vì uy tín, danh dự của lực lượng Cảnh sát anh hùng và vì cuộc sống yên bình của nhân dân, tôi đã viết và sẽ viết tiếp cho đến khi kẻ xấu phải lộ mặt hoàn toàn, không thể để họ chui sâu, leo cao, phá ngành đến nỗi báo Đại đoàn kết phải thốt lên “công tác xây dựng lực lượng ngành công an có vấn đề” được.

Phạm Xuân

Đồng kính gửi: các đ/c Thứ trưởng"

Nguồn: Internet

Thứ Ba, 18 tháng 2, 2014

Đó là biệt tài của Nguyễn Xuân Phúc. Trong đại hội Đảng toàn quốc lần thứ 11 có hơn 65 đoàn đại biểu thì Nguyễn Xuân Phúc với chức danh Bộ trưởng Chủ nhiệm VPCP đã mời cơm gần 60 đoàn. Anh gặp riêng các trưởng đoàn, các Uỷ viên TW để vận động trước nhất gom phiếu cho mình và gạt Nguyễn Bá Thanh (Bí thư Đà Nẵng), gạt Vũ Ngọc Hoàng (Nguyên Bí thư Quảng Nam- Phó ban Tuyên giáo) để 2 vị này không lọt vào Bộ chính trị- bởi vì miền Trung khó lòng có 2 Uỷ viên Bộ chính trị, anh tung đủ chiêu nào là Nguyễn Bá Thanh độc đoán chuyên quyền, nào là Vũ Ngọc Hoàng yếu đuối, bệnh tật…và đúng như tính toán, Nguyễn Xuân Phúc đã vào Bộ chính trị. Người Quảng Nam Đà Nẵng nói rằng “nước chảy ngược” là như thế.
Nguyễn Xuân Phúc chỉ là anh quan hàng tỉnh lẻ tài năng thấp kém mà làm sao ngoi lên đến Uỷ viên Bộ chính trị, Phó Thủ tướng ?
Mặt khác Nguyễn Xuân Phúc ngầm kết nối với Nguyễn Văn Chi (dân Đà Nẵng) Chủ nhiệm Uỷ ban kiểm tra để cung cấp thông tin về vụ Vinashin. Khi đó Chi hứa sẽ đưa Phúc vào Bộ chính trị. Đương nhiên Phúc lọt vào mắt xanh Trương Tấn Sang vì Trương Tấn Sang đang dùng Vinashin để đánh Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Nguyễn Xuân Phúc là như vậy, thượng đội hạ đạp, phản thầy bất kỳ lúc nào, miễn là gió đổi chiều là theo chiều gió để được cho mình.

Nguyễn Xuân Phúc cặp kè với 1 nữ giám đốc Công ty tư vấn xinh đẹp ở Bà Rịa-Vũng Tàu, 2 người hết khách sạn này đến khách sạn khác kể cả ở Phú Quốc và TP. Hồ Chí Minh, Phúc luôn mạnh tay can thiệp cho mỹ nữ trúng dự án.
Anh em chú bác họ Nguyễn Xuân Phúc & "Thủ tướng tâm thần" Nguyễn Xuân Châu hứa hẹn gì với nhau lúc còn ở "quê hương" Quảng Nam?!
Nguyễn Xuân Phúc còn có đệ tử là Hồ Minh Hoàng giám đốc Công ty Hải Thạch ở xứ Tuy Hoà Phú Yên. Hồ Minh Hoàng là anh của Hồ Minh Hậu, anh em Hoàng Hậu đoạt của mấy ngân hàng trên 400 tỉ rồi cho Hậu chuồng đi trốn ở nước ngoài nhận lệnh truy nã đặc biệt, Hoàng ở lại phủi tay, Công ty Hoàng như cái lỗ mũi, tiền không có trả lương nhân viên nhưng được Nguyễn Xuân Phúc đỡ đầu trao cho dự án hầm đèo Cả cả tỉ USD, và cho y làm Tổng giám đốc, Công ty cổ phần nhưng được Phúc can thiệp nên ôtô được đăng ký xe bản xanh 80B để vào Nam ra Bắc. Về việc ăn bẩn của Nguyễn Xuân Phúc thì hết đường nói. Công ty nào cũng hứa, được thì đớp, mà không được thì lặn, đó là sách của Nguyễn Xuân Phúc.


Đến lượt ngài Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc sắp vào trận? (Nguồn: Facebook Cô gái Đồ long - Lynk Unliked)

Năng lực Nguyễn Xuân Phúc đúng là anh quan tỉnh lẻ ,ra trước quốc hội trả lời chất vấn à à, ê ê loanh quanh không có ý nào có cở Phó Thủ tướng vậy mà cũng được Trương Tấn Sang khen là lưu loát, được cả Chủ tịch Quốc hội khen là đầy đủ (?). Phúc đã từng phản Thủ tướng và sẽ sẵn sàng làm phản như thế.

Một con người đầy cơ hội và gian manh,phản chủ như vậy có nên dùng không?

Trần Lê

Nguồn: Internet
Từ cuối năm 2011, Thanh tra Chính phủ quyết định thanh tra ở Đà Nẵng  về vụ đất đai và công bố kết quả trên công luận đúng lúc Bí thư Đà Nẵng Nguyễn Bá Thanh lại kinh nhận chức Trưởng ban nội chính. Sự thể như thế nào? nguyên nhân từ đâu? có phải anh Ba Thủ tướng đánh không? vân vân và vân vân. Tác giả phải mất nhiều thời gian tìm hiểu, gặp cả những vị đương chức của các bên, gặp các lão thành cán bộ, nhân dân Đà Nẵng để tìm hiểu về cơ nguyên của sự thật về vụ này.

"Thủ tướng mộng tưởng" Nguyễn Xuân Phúc và "Thủ tướng tâm thần" Nguyễn Xuân Châu bàn định kế sách tại quê nhà
1. Bắt nguồn mọi sự từ Nguyễn Xuân Phúc

Nguyễn Xuân Phúc nổi tiếng về vụ chạy vào Bộ chính trị (BCT) mà người Quảng Đà gọi là “nước chảy ngược”. Vào được Bộ chính trị, Nguyễn Xuân Phúc yên tâm là độc tôn miền Trung trong BCT và chắc chắn sẽ lọt vào tứ trụ (hoặc Thủ tướng hoặc Chủ tịch nước hoặc…) khi BCT bỏ phiếu kỷ luật Thủ tướng, Phúc cầm chắc Thủ tướng sẽ bị hạ bệ như anh Tư Sang đã nói với Phúc. Sau hội nghị BCT Phúc đã cùng các đệ tử ruột mở tiệc ăn mừng, vì ít ra Phúc cũng quyền Thủ tướng. Trong Chính phủ sau Thủ tướng là Phúc và trong BCT Phúc duy nhất là người miền Trung. Bổng dưng BCT có chuyện lập lại Ban nội chính và chuyện này lộ ra Nguyễn Bá Thanh sẽ ra Trung ương để làm Trưởng ban. Một vấn đề mới đặt ra với Nguyễn Xuân Phúc, Nguyễn Bá Thanh sẽ vào Bộ chính trị. Thế là mất thế độc tôn, vì nếu đưa lên cân về tài năng, về đức độ, về uy tín thì Nguyễn Bá Thanh hơn Nguyễn Xuân Phúc là chắc chắn. Phải làm sao và làm sao? 

Nguyễn Xuân Phúc hỏi các quân sư và được chỉ rằng: Ai dám làm, làm nhiều, thành công nhiều sẽ có cái sai. Một trong những thành công của Đà Nẵng là biết đột phá, tạo quĩ đất và biến đất thành tiền, thành công trình đưa Đà Nẵng đi lên. Chắc chắn đã đột phá thì phải có sai, phải tạo cớ thanh tra. Sau một đêm mất ngủ Nguyễn Xuân Phúc bay về Đà Nẵng gặp Võ Duy Khương người đồng hương đang là Phó chủ tịch thường trực UBND Thành phố Đà Nẵng. Ông Khương là Phó chủ tịch trực nhưng không được cất nhắc lên Chủ tịch vì cha vợ có nợ máu bị cách mạng xử bắn (vậy mà đã lên đến Thường vụ, Phó chủ tịch?), Khương cho rằng mình bị Nguyễn Bá Thanh trù nên khi được Nguyễn Xuân Phúc khêu mào liền bắt tay, y thâu tóm tài liệu, vạch lá tìm sâu và nghĩ ra những cái sai của Đà Nẵng, Phúc và Khương thống nhất nội dung tố cáo và Nguyễn Xuân Phúc dẫn Khương ra văn phòng Chính phủ đề nghị Thủ tướng tiếp để nghe Khương tố cáo. Đánh hơi thấy việc không bình thường nên Nguyễn Tấn Dũng không tiếp và không nghe. Nguyễn Xuân Phúc bày Võ Duy Khương rũ thêm một số tay chân nữa làm đơn tố cáo… Từ nội dung đơn tố cáo này Nguyễn Xuân Phúc báo cáo Thủ tướng và ra tay chỉ đạo Tổng thanh tra Chính phủ ra quyết định thanh tra việc sử dụng đất đai ở Đà Nẵng.
Vụ Đà Nẵng được Nguyễn Xuân Phúc chỉ đạo truyền hình, báo chí tuyên truyền, kích động
2. Nguyễn Xuân Phúc khai thác mâu thuẫn giữa Nguyễn Tấn Dũng và Trương Tấn Sang để đưa vụ Đà Nẵng thành lớn chuyện.

Trương Tấn Sang hỏi Phúc: Tôi muốn đi một tỉnh miền Trung để thực hiện chương trình chính trị tại cơ sở?

Nguyễn Xuân Phúc liền đề xuất Đà Nẵng “vì ở đó sôi động”.

Trương Tấn Sang cũng đang muốn đi Đà Nẵng bởi vì Trương Tấn Sang biết Nguyễn Tấn Dũng đã nhận lời mời của Bí thư và Chủ tịch Đà Nẵng sẽ vô dự lễ khánh thành bệnh viện ung thư xây trên 1.000 tỉ đồng bằng sự đóng góp của các nhà hảo tâm (Chính phủ cho 200 tỉ huy động được 1.000 tỉ) là bệnh viện lớn nhất, đẹp nhất nước hiện nay. Trương Tấn Sang mỉm cười, một thâm ý thoáng đến. “Được, ta sẽ đi trước, sẽ tách Nguyễn Bá Thanh ra khỏi Nguyễn Tấn Dũng và sẽ dùng Nguyễn Bá Thanh”. Nguyễn Xuân Phúc và Trương Tấn Sang là cặp bài trùng để tiền hô hậu ứng đánh Nguyễn Tấn Dũng. Người ta nói: “Nguyễn Xuân Phúc phản Phúc là như vậy đấy”. Phúc tâm đắc, vun xới các thâm ý của Trương Tấn Sang và gợi ý để Trương Tấn Sang thân mật với Nguyễn Bá Thanh và dù chưa khánh thành dứt khoát phải đi thăm Bệnh viên ưng thư. Sang đã làm như vậy, dù chưa kéo được Nguyễn Bá Thanh về mình như ý muốn nhưng Trương Tấn Sang đã tạo cho Nguyễn Tấn Dũng mắc vào quỉ kế của mình. Nguyễn Xuân Phúc lại kích Nguyễn Tấn Dũng, “ông Tư đi thăm Bệnh viện ung thư Đà Nẵng rồi, anh đừng dự khánh thành, mất uy”. Nguyễn Tấn Dũng đã quyết định không đi Đà Nẵng và sụp vào cái quỉ kế của Tư Sang.

Nguyễn Tấn Dũng tự ái bán tín bán nghi về Nguyễn Bá Thanh (?), Nguyễn Xuân Phúc không bỏ lỡ cơ hội bơm thêm vào và khi thấy Thủ tướng đã ngấm, Nguyễn Xuân Phúc liền gọi Huỳnh Phong Tranh Tổng thanh tra lên yêu cầu phải xin Thủ tướng giải mật kết luận để công bố. Đương nhiên Thủ tướng đồng ý giải mật. Nguyễn Xuân Phúc cho đệ tử là Phó chủ nhiệm VPCP Nguyễn Quang Thắng chuẩn bị sẵn văn bản ghi rõ Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đồng ý cho công bố công khai để trình Thủ tướng xem. Với sự đồng ý này, Nguyễn Xuân Phúc đã có bùa để tạo ắc-xi đăng cho Đà Nẵng. Nhìn lại mới thấy Nguyễn Xuân Phúc “có tài” kích động, chia rẽ và tạo sự kiện. Đặc biệt đã biết khai thác và kích thích tối đa sự bất hoà giữa Thủ tướng và Chủ tịch nước cho con đường thăng tiến của mình.

3. Nguyễn Xuân Phúc và Huỳnh Phong Tranh biến hoá trong việc công bố kết luận thanh tra.
Theo qui định của Thủ tướng Chính phủ Việt Nam, kết luận thanh tra phải đóng dấu mật, khi nào Thủ tướng cho công bố mới được công khai và nội dung công khai với công luận sẽ do Ban Tuyên giáo Trung ương và Bộ thông tin truyền thông thống nhất.

Nguyễn Xuân Phúc và Huỳnh Phong Tranh không làm như qui định, họ cố tình làm sai. Cùng lúc họ đưa toàn văn kết luận thanh tra lên cổng thông tin điện tử thì cũng là lúc họ cử cán bộ cấp phó và cấp Vụ đến Ban Tuyên giáo và Bộ thông tin truyền thông thông báo về quyết định đưa lên công luận. Hai cơ quan này không được có ý kiến về nội dung và lúc đó là những phút cuối của ngày làm việc.

Công văn của Văn phòng chính phủ do Nguyễn Quang Thắng ký về một việc rất bình thường để công bố một kết luận thanh tra đã làm từ 2011, nếu nói đúng hơn nó là hàng nằm cũng được. Nhưng vì Tổng bí thư và Bộ chính trị đã bỏ phiếu 13/14 bầu Nguyễn Bá Thanh làm Trưởng ban nội chính (Chính Nguyễn Xuân phúc đã khoe với các đệ tử của mình là ông ta đã gạch tên Nguyễn Bá Thanh. Cần nói thêm rằng: để kéo được Huỳnh Phong Tranh, Nguyễn Xuân Phúc đã hứa sẽ đưa Tranh lên Trưởng ban nội chính và Nguyễn Xuân Phúc đã làm nhưng kết quả chỉ có 1 phiếu của Nguyễn Xuân Phúc trong cuộc BCT bầu Trưởng ban nội chính. Nguyễn Phong Tranh kết với Nguyễn Xuân Phúc là từ cái ý này). Nguyễn Xuân Phúc cho rằng phải làm nhanh để tạo dư luận, hạ uy tín Nguyễn Bá Thanh và Tổng bí thư đã có quyết định thăng tiến cho Nguyễn Bá Thanh cho nên công văn của Văn phòng chính phủ do Nguyễn Quang Thắng ký phải vào chiều ngày 13/01 là ngày chủ nhật. Phúc bắt văn phòng phải cho xe đến tận nhà đón nhân viên gửi đến đóng dấu vào số và phát hành hỏa tốc. Một sự biến hoá rất ngoạn mục và cũng rất tàn bạo. Vì sao phải hoả tốc? Bởi vì phải làm ngay nếu không Thủ tướng đổi ý (?). Bởi vì ngày 14/01 Nguyễn Xuân Phúc lên đường đi công cán Châu âu với Tổng bí thư. Nguyễn Xuân Phúc cần có 1 bản trong tay cho chắc ăn.

Nguyễn Xuân Phúc được thầy Trương Tấn Sang phất cờ vì cú đòn này sẽ ly gián Nguyễn Bá Thanh với Thủ tướng và thâm hơn, xa hơn nếu Nguyễn Bá Thanh không được vào Bộ chính trị ở hội nghị TW VII thì dư luận và cả Ban chấp hành sẽ đổ tội cho Thủ tướng. Uy tín Nguyễn Tấn Dũng sẽ xuống và Trương Tấn Sang sẽ có cơ hội sử dụng Ban nội chính đánh chính phủ.
Một thâm ý nữa là chơi ngay khi Tổng bí thư người quyết định Nguyễn Bá Thanh làm Trưởng ban nội chính và đúng khi Tổng bí thư vừa cất cánh đi ra nước ngoài thì công bố kết luận thanh tra cũng là một cách ly gián chia rẽ giữa Tổng bí thư với Thủ tướng và “biết đâu, ơn trời”, Nguyễn Xuân Phúc nghĩ “Quốc hội sẽ bỏ phiếu bất tín nhiệm Thủ tướng”.

Như vậy mọi thứ Nguyễn Xuân Phúc sẽ hưởng và mộng làm Thủ tướng, mộng độc tôn sẽ về lại với Nguyễn Xuân Phúc.
Toàn bộ nội dung thanh tra được công bố và được gửi tới Bộ chính trị. Tổng thanh tra còn nói: “Đà Nẵng không được có ý kiến”(?). Một điều không bình thường vì  trước đó thanh tra có kết luận  thanh tra 6 Quận của Thành phố Hồ Chí Minh kết luận thất thu 2.800 tỉ. Thanh tra ở Thành phố Hà Nội thất thu là 9.500 tỉ, nhưng cũng chỉ công bố rất ngắn và không đưa lên VTV1. Rõ ràng là một việc làm cố đấm ăn xôi sai qui định mất tính người của Nguyễn Xuân Phúc nhằm ngăn chặn bước tiến Nguyễn Bá Thanh,  tạo thế độc tôn cho mình. Liệu rằng còn ai sẽ mắc mưu Nguyễn Xuân phúc nữa không? Nguyễn Xuân Phúc còn khai thác gì nữa từ vụ thanh tra đất đai ở Đà Nẵng? Xin mọi người hãy cảnh giác.
Người viết bài này mong sự thật sẽ là sự thật và đừng ai mắc mưu Nguyễn Xuân Phúc nữa.

© Phạm Viết Đào

Nguồn: Internet

Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Chưa có một phó thủ tướng nào trẻ mà được báo giới liên tục nhắc tới như Vũ Đức Đam. Tin trên báo chí tràn ngập về Đam. Đam rê bóng qua các danh thủ, hình tượng Đam mạnh mẽ như kiểu Pu tin của Nga, Đam làm MC với giới trẻ, Đam bàn về đổi mới giáo dục, Đam chỉ đạo công an tăng cường khoa học công nghệ...và hơn hết là Đam nhắc tới vấn đề chủ quyền biển đảo.



Hình ảnh của Đam khiến các phó thủ tướng khác trở nên mờ nhạt, bởi một Vũ Đức Đam năng động, xông xáo, mạnh mẽ có mặt khắp mọi nơi. Một tầm vóc thể chất và trí tuệ đủ để vượt trội hơn các ứng cử viên khác vốn dĩ mờ nhạt và âm thầm.

Người đàn anh đi trước của Đam là Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, Phúc hơn Đam ở chỗ là UVBCT, nhưng Phúc đang phải đối đầu giải quyết với nhiều việc gay cấn, nặng nề, lắm điều tiếng hơn Đam. Như việc 230 kg ma túy, việc xả lũ thủy điện, việc buôn lậu.

Hồ Thu Hồng, tức blog Beo phát ngôn nhận xét Vũ Đức Đam là nhân vật yêu mến nhất của năm 2013. Xưa nay Beo vẫn bênh vực phe chính phủ và nhận xét nặng nề về phe Đảng, trong nhận xét này của mình, Beo cũng chê TBT Nguyễn Phú Trọng rất thảm hại '' nhân vật tồi tệ ''. Lời nhận xét của Beo về lãnh đạo Đảng thậm chí còn gây gắt hơn cả Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào...thế nhưng Beo vẫn bình chân như vại cầm thẻ xanh đi về giữa Hoa Kỳ và Việt Nam như chơi hội.

Bỗng nhiên Đam được đôn lên nổi bật, Đam được chọn làm những việc lành như thế, bảo sao không được yêu mến như Hồ Thu Hồng phán.

Trong một cuộc bỏ phiếu tín nhiệm của quốc hội và hội nghị trung ương trước đó. Uy tín của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bị chao đảo. Nhưng nhờ bản lãnh của một anh ba Nam Bộ từng sống và làm việc trong rừng rú, bưng biền, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã trụ được qua đợt sóng gió liên tiếp. Một phần nữa các nguồn kinh tế chủ đạo đang do Thủ tướng trực tiếp kiểm soát như ngân hàng, dầu khí. Chính vì hai nguồn kinh tế chủ đạo này mà Bộ Công An dưới sự chỉ đạo quyết liệt của BCT là TBT Nguyễn Phú Trọng và trưởng ban nội chính Nguyễn Bá Thanh đã kiên quyết tấn công vào pháo đài ngân hàng. Tiếc rằng loạt đạn đầu tiên kẻ hứng là bọn Kiên tóc bạc , Xuân Giá ...đến đó là thôi.

Bỗng nhiên Bộ Công An trình thẳng lên BCT và Quốc hội thông qua cho BCA được trang bị phi cơ, tàu chiến..với lý do là chống khủng bố, chống tổ chức có vũ trang. Khủng bố ở Việt Nam chắc vài chục năm nữa không qua mặt nổi mấy thằng giang hồ đầu xanh, đầu đỏ, đầu trọc xăm trổ đầy mình đang muốn lấy số má ở các đầu đường thành phố Sài Gòn, Hà Nội.

Còn tổ chức tội phạm có vũ trang nào mà lớn đến mức độ BCA cần phải trang bị vậy.? Chả có tổ chức dân sự nào ở Việt Nam có vũ trang, ngoại trừ Petrovietnam mới đây tập trập trong Nam là một tổ chức dân sự kinh doanh duy nhất từ xưa đến nay tập trận có vũ trang. Nhưng giờ thì chưa ai nói Petrovietnam là tổ chức tội phạm cả.? Hãy cứ biết lúc này là vậy.

Cần phải nói thêm quyền điều động tàu thủy, phi cơ của cảnh sát và quyền được nổ súng thuộc về bộ trưởng CA Trần Đại Quang, sau khi đã loại được sự chèo níu muốn có quyền của bên quốc phòng. Quốc hội đã khẳng định quyền nổ súng thuộc về thẩm quyền của Bộ trưởng CA.

Trước đây vài tháng, người ta băn khoăn về chuyện Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ thế nào.? Có khả năng ở lại nhiệm kỳ nữa hay không. Liệu ông Dũng có thể về trong một tình trạng mà TBT Nguyễn Phú Trọng đang hừng hực khí thế chống tham nhũng, khi trưởng ban nội chính Nguyễn Bá Thanh lớn tiếng hô hào '' bắt hết, bắt hết, xử hết ''.

Giờ thì câu trả lời rõ ràng. Ông Dũng chuẩn bị rời chức và tìm người kế nhiệm cho mình. Một sự lựa chọn như Yeslsin đã làm với Putin. Người đang được lựa chọn là Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam và đang được đánh bóng để chuẩn bị kế nhiệm chức Thủ tướng.

Nếu vậy chính trường Việt Nam tới đây sẽ thật đặc biệt. Nó có một thể chế giống Nga bây giờ do phe an ninh, kinh tế lãnh đạo .Vừa có một thể chế Đảng cộng sản lãnh đạo truyền thống như Trung Quốc.

Sau một hồi sóng gió, cuối cùng những chính khách Việt Nam đã tạm dàn xếp xong nhân sự cho nhiệm kỳ tới. Một nhiệm kỳ mang sắc thái rõ nét về hai chế độ trong một nước, song hành, nhuần nhuyễn điều hành đất nước. Đây quả là sự sáng tạo mà khó có nhà bình luận  chính trị nào trên thế giới đoán trước được (riêng Buôn Gió đéo học hành gì, chả uy tín mẹ gì , nên chém gió thoải mái, đúng thì đúng không đúng thì thôi ). Tuy nhiên  lựa chọn đó lại là hợp lý cho bối cảnh Việt Nam hiện nay và cũng là của cả người dân Việt Nam niềm tin cũng nửa thế này, nửa thế nọ.

Khi mọi sự đã được an bài, các vị lãnh đạo khác giờ có thể yên tâm cất nhắc con cái mình vào những vị trí có đà để nắm những vị trí chủ chốt hơn sau này.

Sự đổ vỡ kinh tế, ngân hàng, bất động sản là tiềm ẩn lớn nhất có thể khiến toan tính trên bị trở ngại. Để đảm bảo việc dàn xếp như dự tính, việc trước hết là kiểm soát ngăn chặn được sự đổ vỡ bất động sản dẫn đến ngân hàng. Có thể suy đoán nhiệm vụ cuối cùng của nhiệm kỳ Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng là giải quyết được vấn đề bất động sản, nợ xấu, ngân hàng...

Một loạt chính sách đã được ban bố. Bán nhà cho Việt Kiều mà visa chỉ 3 tháng, bán nhà cho người nước ngoài, tăng giá điện, xăng, ga...và tới đây là kiểm soát độc quyền kinh doanh vàng. Những giải pháp này được hy vọng là sẽ mang lợi một nguốn vốn để giải quyết các khó khăn cấp bách đe dọa sự toan tính đã được sắp đặt về một nhiệm kỳ mới.

Nước Việt Nam lại trở nên thái hòa, ổn định chính trị bậc nhất thế giới. Bởi những người lãnh đạo tài ba, mềm dẻo luôn có những nước đi tinh tế không giống ai. Một đất nước sẽ có hai thể chế cùng tồn tại.

Sẽ có người đặt câu hỏi, nhân dân sẽ đứng lên, lực lượng dân chủ sẽ trỗi dậy thì sao ?

Xin thưa. Đó là một câu hỏi rất hay và có từ rất lâu. Phải những người tài và có tâm như các nhà dân chủ đang xuất hiện sẽ trả lời chính xác hơn người viết bài này.

Một thằng ma ca bông, rách việc, chém gió, cơ hội, lợi dụng , thiếu đạo đức... không đủ tư cách nhận xét về những nhà đấu tranh dân chủ và tương lai của họ. Xin nhường câu trả lời cho các vị khác uyên thâm hơn.

Nguồn: Blog Người Buôn gió

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

Người dân thường chỉ biết mặt vợ của Tư Sang do bà này hay tháp tùng ngài Chủ tịch nước đi công cán. Vì nhiều lý do “tế nhị”, thông tin về con cái của Tư Sang bị bưng bít rất kỹ! Đầu tiên phải kể đến cậu con trai út quý tử Trương Tấn Sơn – người “chuyên trách” nối dõi tông đường cho Chủ tịch nước Trương Tấn Sang.

Thời học sinh, sinh viên của Sơn là những cuộc du hí...
Trương Tấn Sơn sinh ngày 22/12/1984, khi đó Tư Sang đang là Thành Ủy viên, Giám đốc Sở Lâm nghiệp Thành phố Hồ Chí Minh. Là “con trai duy nhất trên giấy tờ” của Tư Sang nên Trương Tấn Sơn lập tức được xếp vào hàng quý tử “VIP từ trong trứng” và lập tức phát huy các đặc điểm “ngu dốt nhà nòi”.

Một trong những đặc điểm nổi trội nhất của Trương Tấn Sơn là cực kỳ lười biếng, rất ham chơi và học hành rất ngu dốt, chính vì vậy từ khi học cấp II tại trường Nguyễn Thi Minh Khai, bạn bè đã đặt cho Sơn biệt hiệu “Sơn Nhớt”. Trong suốt quá trình học hành từ nhỏ đến lớp 12, Sơn Nhớt luôn đội sổ và rất nhiều lần Tư Sang đã phải can thiệp, gửi gắm để cứu quý tử khỏi bị lưu ban.
và tìm "rau sạch" tại Vũng Tàu, Phan Thiết, Đà Lạt...
Năm 2002, Tư Sang lúc đó đã là Uỷ viên Bộ Chính trị đã gây áp lực để cậu quý tử “dốt hơn bò” của mình có được 1 vé vớt vào Khoa Xây Dựng trường Đại học Bách khoa. Sơn Nhớt được Tư Sang định vị theo học ngành địa chính để dọn đường về sau tham gia quản lý đất đai, quy hoạch đất nước. Vào Khoa Xây Dựng, Sơn Nhớt ngay lập tức trở thành một “huyền thoại” vì thành tích chơi nhiều hơn học, học thì be bét và tuyên bố xanh rờn: “Học làm mẹ gì cho nó mệt, ghế của tao đã có ông già lo!”. Nói là làm, Sơn Nhớt dành phần lớn thời gian “nghiên cứu” Xác xuất Thống kê, Phương pháp tính, Vật lý Cơ học và Tiếng Việt Thực hành tại các CLB Bi-da trên đường Đồng Nai; chiêm nghiệm các môn Triết học, Chủ nghĩa Xã hội Khoa học, Lịch sử Đảng,… tại các quán bar trên Quận 1; ngày đêm rèn luyện kỹ năng tin học bằng cách cày game Võ Lâm Truyền Kỳ (nổi danh với nickname keckec83) và làm VIP trên các trang websex; thực hành các môn Thuỷ lực, Sức bền Vật liệu, Trắc Địa, Địa Hình,… tại các khách sạn, resort với các hotgirl xinh tươi đang lao vào như các con thiêu thân.

Kết quả học tập của Sơn Nhớt vẫn còn là một kỷ lục của Khoa Xây Dựng trườngĐại học Bách khoa cho đến ngày hôm nay! Do nghiên cứu quá “cẩn thận” nên sinh viên “thường dân” học chỉ mất 3 đến 4 năm rưỡi, còn “sinh viên VIP” Sơn Nhớt “khổ luyện” đến hơn 6 năm mới ra trường (2002-2008). Gọi là “khổ luyện” vì trong thời gian 16 học kỳ mài quần trên ghế của Bách Khoa, Sơn Nhớt lập thành tích11/16 học kỳ có điểm trung bình yếu kém (dưới 5), 4/16 học kỳ có điểm trung bình “chết hụt” (từ 5-5.5) và chỉ cần một học kỳ cuối “kỳ diệu” Sơn Nhớt “bỗng dưng xuất sắc” đạt điểm cao ở luận văn tốt nghiệp vừa đủ để “kéo” toàn bộ quá trình học hành bệ rạc lên khỏi mặt đất và tốt nghiệp loại “TB khá” ngoạn mục.

Lịch sử còn ghi nhận Sơn Nhớt ở một khía cạnh khác, mê chơi đến độ quên và bỏ thi đến 7 lần (trong bảng điểm ghi là VT). Đặc biệt được thừa hưởng dòng máu “gian lận thi cử” của Tư Sang, Sơn Nhớt đã nhiều lần bị phát hiện quay cóp nhưng đều được cho qua, nhưng bạn bè cùng lớp vẫn còn nhớ trong lần thi môn Tư tưởng Hồ Chí Minh năm 2006, Sơn Nhớt bị bắt quay cóp tại trận và lập biên bản đuổi ra khỏi phòng thi. Trước khi bước ra khỏi phòng thi, Sơn Nhớt chỉ mặt anh giảng viên trẻ coi thi của Khoa Xây Dựng và tuyên bố: “Mày chuẩn bị nghỉ đi nhé! Không biết tao là ai hả”. Không biết cậu quỷ tử mét phụ huynh thế nào mà sau vài cú điện thoại của ngài Tư Sang – Thường trực Ban bí thư, anh giảng viên trẻ đã phải lập tức thuyên chuyển công tác ra khỏi Khoa Xây Dựng, đến giờ không biết đang ở phương trời nào!!!



Kết quả học tập của Sơn nhớt  được cán bộ trường trích lục cho chúng tôi, anh còn nói khẽ "bác Tư chỉ đạo điều chỉnh nhiều lần rồi đấy, chứ không thì thằng này còn khuya mới tốt nghiệp được"

Được thừa hưởng tầm nhìn và năng lực chính trị của Tư Sang, Sơn Nhớt đặc biệt tiếp thu kém, học dốt và thi rớt lên rớt xuống các môn “nhà nòi” như Tư tưởng Hồ Chí Minh, Chủ nghĩa Xã hội Khoa học, Lịch sử Đảng, Kinh tế chính trị, Chủ nghĩa Mác-LêNin. Các môn chuyên ngành địa chính quan trọng thì Sơn Nhớt lẹt đẹt 1-2 điểm, mặc dù nhờ Tư Sang can thiệp để “ngoi ngóp” tốt nghiệp nhưng Sơn Nhớt hầu như không biết gì, dốt đặc và còn mê chơi, mê gái hơn trước nên Tư Sang đã phải vội nhét cậu quý tử vào Ban Quản lý Dự án của Tổng công ty SaigonTourist.

(Còn tiếp)

Thứ Sáu, 4 tháng 10, 2013

Một điều mà ai cũng thấy là từ ngày lên ngai Tổng Bí thư tại Đại hội XI đến nay, ông Nguyễn Phú Trọng chưa để lại bất kỳ một dấu ấn nào dù là mờ nhạt thể hiện vai trò của người đứng đầu giai cấp lãnh đạo, ngược lại, mọi hành động, lời nói của ông đều thể hiện sự giáo điều, bảo thủ, không có thực tiễn đã trở thành trò cười, sự chế nhạo của quần chúng nhân dân. Mỹ danh “Trọng Lú” mà người dân đã “tặng” cho ông đã thể hiện tất cả. Thử điểm lại các hoạt động của ông trong thời gian qua:

Tháng 4/2012, ông Trọng đi Cuba “rao giảng” về chủ nghĩa xã hội tại Trường Đảng cao cấp Nico Lopez mang đậm tính giáo điều cố hữu. Suốt gần 1 giờ đồng hồ “quảng cáo” về CNXH, người nghe lỗ tai lùng bùng với một mớ thông tin hỗn độn, làm trò cười cho trí thức và nhân dân. Sau một hồi thao thao bất tuyệt về các “thành tựu vĩ đại” của CNXH dưới sự lãnh đạo của Đảng, ông lại quay ngoắt lại phủ nhận hoàn toàn các “thành tựu” đó và đổ hết lỗi do sự điều hành của chính phủ. Theo ông Trọng, hiện nay Việt Nam vẫn đang “định hướng”, “vừa làm vừa mò mẫm, rút kinh nghiệm”,… một người đứng đầu Đảng cầm quyền mà phát biểu vô trách nhiệm như thế, thử hỏi, dưới sự lãnh đạo Đảng mà đứng đầu là ông Trọng thì Việt Nam còn phải “định hướng”, “mò mẫm” bao lâu nữa? Nghe xong bài phát biểu của ông, không lạ khi Brazil quyết định không cấp visa cho ông, dành thời gian cho ông về nước tiếp tục chỉ đạo câu chuyện “định hướng” và “mò mẫm”.

Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
Sự lú lẫn, tham vọng quyền lực của ông Trọng có thể thấy rõ từ tháng 5/2012 khi ông quyết định thành lập Ban chỉ đạo Trung ương về phòng chống tham nhũng trực thuộc Bộ Chính trị thay vì do Thủ tướng đảm nhận. Tại HNTW 6 (10/2012), ông và các đồng minh đã lôi con bài Vinashin ra làm áp lực để hạ bệ Thủ tướng, thậm chí ông trắng trợn vi phạm nghị quyết trung ương khi đòi xem xét lại kết luận của Bộ Chính trị về Vinashin, và tại HNTW 6 cũng là lần đầu tiên trong lịch sử của Đảng Cộng sản khi Tổng Bí thư vấp phải sự phản đối của tập thể ban chấp hành TW khiến âm mưu của ông thất bại.

Chưa dừng lại tại đó, cuối năm 2012 đầu năm 2013, ông Trọng quyết định đơn phương tái lập “Ban nội chính TW” và “Ban Kinh tế TW” với lý do mà ông giải thích rằng: “Đã sinh ra quyền lực thì phải có cơ quan giám sát quyền lực ấy” và lôi các ông Nguyễn Bá Thanh, Vương Đình Huệ vào ván bài chính trị mà ông bày ra nhằm phế truất Thủ tướng vào HNTW 7 sắp diễn ra vào tháng 5/2013. Ông tự phụ cho mình thông minh hơn các thế hệ lãnh đạo trước đó khi 02 ban này đã được Bộ Chính trị khóa trước cho giải thể, sát nhập từ tháng 5/2007.

Sau khi tái lập được 02 ban được xem là “cánh tay đắc lực” nhằm tăng quyền lực cho chức danh Tổng bí thư, ngày 22/1/2013, ông Trọng yên tâm xuất ngoại, đầu tiên sang Anh sau đó âm thầm qua Ý ký “hợp tác chiến lược” với tòa thánh Vatican, để rồi trong chuyến thăm huyện Thạch Thất (Hà Nội) hôm mùng 5 tết quý tỵ (14/2/2013), ông vênh váo “Mình phải như thế nào người ta mới mời chứ!”(!?!), một lời phát biểu đủ thể hiện cái “tầm” của ngài Tổng bí thư đương kim, lời tự nhận định của ông tiếp tục trở thành trò cười tiếp theo cho thiên hạ bàn tán. Tức tối vì không làm gì được số đông, cụ tổng đành trút giận lên đầu phóng viên Nguyễn Đắc Kiên, khiến anh trở thành “nhà báo tự do” khi dám công khai “phê phán” một bài phát biểu khác với nội dung cũng “trên cả mức lú” của ông Trọng về vấn đề “suy thoái chính trị, tư tưởng và đạo đức” trên blog cá nhân ngày 25/2.

Uy tín của ông Tổng Trọng đã suy giảm nghiêm trọng từ HNTW6 và hoàn toàn không còn gì từ HNTW7 khi có UVTW thẳng thắn nhận định ông Trọng đã có những thể hiện là một người thiếu kinh nghiệm và yếu kém về năng lực, có dấu hiệu lú lẫn, kể cả đối với những việc nội bộ của Đảng. Ông Trọng đã rất ấu trĩ khi tìm cách lừa BCH TW khi không đưa chương trình bầu BCT/BBT vào chương trình nghị sự chính thức của HNTW7 trong phát biểu khai mạc. Sau hai ngày, ông đột nhiên đưa ra chương trình bầu bổ sung nhân sự vào BCT/BBT để “tính chơi bài bất ngờ” để TW không kịp chuẩn bị chống lại ông, trong khi đó ngay từ đầu HNTW7 thì Ban tổ chức TW đã sơ sểnh tiết lộ rồi! Vì vậy TW rất không đồng tình với cách làm của ông và đã hành động để phản đối. Kết quả là, mặc dù trong quá trình bỏ phiếu ông đã kêu gào lạc giọng nhưng bỏ phiếu đến 05 lần mà vẫn không đạt kết quả mong muốn. Ông Trọng chủ quan với kết quả giới thiệu các nhân sự cho các vị trí quy hoạch chủ chốt và tin chắc sẽ thành công, nào ngờ khi bỏ phiếu thì kết quả lại khác hoàn toàn. Các ông Trương Tấn Sang, Tô Huy Rứa, Phạm Quang Nghị và một số nhân vật khác đã nghe công bố kết quả với vẻ mặt bất ngờ, thảng thốt và thẩn thờ, chỉ có ông Nguyễn Xuân Phúc và Huỳnh Ngọc Sơn là tỏ ra hoan hỉ. Còn ông Trọng đau lắm vì BCH TW đã cho ông Trọng và các đồng chí trong Thường trực TW4 ăn knock-out đến 05 lần. Thế mới biết rằng Nguyễn Phú Trọng là người giáo điều, không có thực tiễn, chưa có đủ bản lĩnh và kinh nghiệm trong chính trường chính trị.

Ngay sau HNTW7, trước tình hình uy tín cá nhân bị triệt tiêu, không những bị các UVTW xem thường mà ông Trọng còn bị quần chúng nhân dân khinh bỉ, ông tiếp tục lú lẫn đến mức tiếp tục tăng cường sự thiếu thực tiễn, giáo điều, bảo thủ khi trong chuyến công du Thái Lan vào tháng 6/2013, ông đề nghị nước bạn tặng bằng “Tiến sỹ danh dự” môn “Chính trị học” tại Đại học Thammasat, một đại học danh tiếng của Thái Lan. Bức xúc trước “sự kiện” này, Giáo sư Tương Lai, Nguyên Viện trưởng Viện Khoa học-Xã hội Việt Nam nhận định: “Người nhận bằng đó mà cũng vênh váo cho rằng mình thuộc loại học thức, học giả... thì sẽ rơi vào sự lố bịch thôi!”. Thử hỏi, một người “lùn trí tuệ” như ông thì Nhân dân sao có thể giao trọng trách gánh vác đất nước?

Cái “lú” của ông Trọng đã lên đến đỉnh điểm và tiến hóa thành căn bệnh “mất trí” trong thời gian gần đây, trong buổi tiếp xúc cử tri hai quận Tây Hồ, Hoàn Kiếm, ông tuyên bố xanh rờn “về thành phần kinh tế thì đa số đang tán thành phương án có nêu ‘kinh tế nhà nước đóng vai trò chủ đạo’” trong khi các buổi họp bàn về Sửa đổi Hiến pháp, điều mấu chốt mà nhiều đại biểu không nhất trí là dự thảo sửa đổi Hiến pháp vẫn khẳng định kinh tế Nhà nước (KTNN) là chủ đạo, trong khi trong suốt thời gian qua khu vực kinh tế này không làm tốt vai trò dẫn dắt nền kinh tế. Các đại biểu nhấn mạnh cả 4 thành phần kinh tế phải được đặt ở vị trí ngang bằng, bình đẳng. Để nói về vai trò chủ đạo của KTNN, trước hết phải làm rõ được khái niệm sở hữu toàn dân. Cũng trong buổi tiếp xúc, ông Trọng còn nhiều phát biểu, đánh giá trái ngược với nghị quyết trung ương tại Đại hội XI về điều hành kinh tế xã hội và tình hình nội bộ Đảng.

Thực tế nếu xét về uy tín trong Đảng hiện nay, thì chính ngài Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng là người mất uy tín nhất và đang phải đương đầu với sự khinh miệt của quần chúng nhân dân, nhất là giới trí thức, còn nhớ, ngay sau khi ông đọc phát biểu khai mạc HNTW7, giới trí thức đã khẳng định, ông Trọng không còn lú mà phải nói là trên cả lú, thậm chí giáo sư Tương Lai trong một bài phỏng vấn đã thẳng thắn nhận định về ông Trọng: "Có lẽ đã hết thuốc chữa. Cho tới bây giờ vẫn là giọng điệu từ giáo trình của Đảng cách nay mấy chục năm bây giờ vẫn nói như thế mà không thấy rằng cái điều đó nó đang kiềm hãm cả dân tộc này".

Hà Nội 3/10/2013

Tác giả Nguyễn P. T. Sơn

Nguồn: Internet

Thứ Hai, 2 tháng 9, 2013

Đây. Khu đô thị Nam Thăng Long – Ciputra. Dự án đô thị lớn nhất Hà Nội được triển khai khu đất vàng quanh Hồ Tây với diện tích trên 323 ha. Quyết định số 1106/TTg do Phó thủ tướng Chính phủ Nguyễn Công Tạn ký ngày 19/12/1997 xác định: “thu hồi 3.231.367m2 đất, trong đó 2.296.011m2 đất thuộc quận Tây Hồ và 935.356m2 đất thuộc huyện Từ Liêm, Hà Nội và giao cho Công ty Đầu tư phát triển hạ tầng đô thị Hà Nội (UDIC) THUÊ toàn bộ diện tích đất thu hồi trên để góp vốn liên doanh với công ty CIPUTRA (thời hạn thuê đất 50 năm)”. Dự án gắn liền với bao tai tiếng và bóng dáng của các quan to. Dự án siêu quốc gia nhưng không có quyết định thu hồi đất. Hơn chục năm sau. Siêu dự án hiện nguyên hình là các đống sắt gỉ. Hàng vạn nông dân tay trắng do mất đất. Hàng trăm héc-ta đất vàng bỏ hoang. Tai tiếng nhất là chính quyền thành phố HN đã đắc lực giúp doanh nghiệp chiếm đoạt hơn 4000 tỉ tiền thuế của nhà nước. Lãnh đạo cao nhất của thành phố lúc đó nay đã là Tổng bí thư.

Năm 2005, Dự án Ciputra tiến hành thu hồi 92,7 ha giai đoạn 2 đã gây bức xúc, khiếu kiện khá lớn của hàng ngàn hộ dân địa phương bởi những người nông dân yêu cầu chính quyền và chủ đầu tư xuất trình quyết định thu hồi đất. Đã gần 10 năm qua, đến ngày hôm nay, các cấp chính quyền thành phố vẫn chưa thể xuất trình được quyết định thu hồi đất cho khu đô thị này. Như vậy, việc thu hồi hàng trăm héc ta đất tại dự án trên được tiến hành một cách phi pháp ngay từ khi đồng chí Nguyễn Phú Trọng đang ngồi ghế Bí thư Thành ủy Hà Nội (nhân dân hiện kiên quyết không nhận tiền “đền bù”, đang đi kiện mà không cấp nào dám xử vụ này).

Trước đó, chính quyền Hà Nội ra Quyết định số 4622/UB-NNĐC (QĐ 4642) ngày 14/12/2004 giúp chủ đầu tư khu đô thị Ciputra trốn gần 4000 tỉ tiền thuế của nhà nước. Cụ thể, chính quyền thành phố dưới sự lãnh đạo của Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã tự ý “đặc cách” cho đất của khu đô thị được ăn theo đường Nguyễn Hoàng Tôn chỉ với mức giá 1.540.000 đồng/m2. Điều bất ngờ là sau QĐ 4622 vẻn vẹn 16 ngày,  UBND TP Hà Nội công bố giá đất mới áp dụng từ ngày 1/1/2005 xác định giá đất tại đường Nguyễn Hoàng Tôn là 12.000.000 đồng/m2, cao gấp 8 lần giá đất mà chính quyền thành phố vừa cho Ciputra hưởng để nộp thuế.

Tại hội nghị chống thất thu thuế toàn quốc vừa qua, Thủ tướng CP đã chỉ đạo phải xét lại vụ này và yêu cầu truy thu chủ đầu tư Ciputra 3400 tỉ. Nếu truy thu toàn bộ dự án thì con số sẽ vượt quá 4000 tỉ. Đây là vụ tham nhũng khổng lồ nhưng Ban Nội chính do đồng chí Nguyễn Bá Thanh đứng đầu vẫn loay hoay, chưa dám tìm đường vào cuộc. Sau khi Thủ tướng rung chuông, khu đô thị có dấu hiệu tháo chạy. Trước đây, quận Tây Hồ đã táo tợn dám cấp sổ đỏ cho một số biệt thự của vài quan to trên nền đất thuê 50 năm. Sau khi Thủ tướng hô hào điều tra tiêu cực tại dự án này, không biết có lệnh mồm từ quan nào mà UBND quận Tây Hồ phải cất kỳ công thu hồi hết số sổ đỏ đã cấp trái phép. Khu mua bán Ciputra Shopping Mall đã thi công xong phần móng hết gần 2000 tỉ cũng bị bỏ hoang để giữ an toàn cho sự nghiệp chính trị của các quan. Dự án hoang tạo thành một rừng chông lô nhô dọc đường Lạc Long Quân ngay sát Hồ Tây như biểu tượng tố cáo tập đoàn lãnh đạo hủ lậu của Hà Nội.

Vậy Nam Thăng Long – Ciputra là ông nào mà làm ăn bậy bạ vậy?

Chủ đầu tư: đồng chí Nguyễn Minh Quang – Thành ủy viên – Bí thư Đảng ủy Công ty liên doanh Khu đô thị Nam Thăng Long – Ciputra. Xuất thân từ dân chở cát của Công ty san nền Hà Nội chuyên đi đổ đất, cát lấp ao hồ. Ngược với sự đi xuống của “siêu dự án”, đồng chí Quang liên tục đi lên và nay là Thành ủy viên, Đại biểu quốc hội đoàn Hà Nội.
Đồng chí Quang chễm chệ với Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng
Đồng chí Quang tháp tùng Nguyễn Xuân Phúc, Phạm Quang Nghị, Nguyễn Thế Thảo, Đinh La Thăng, Khôi “nghẹo’, Thiếu tướng Chung “con” (Giám đốc CA Hà Nội) khi khánh thành một hạng mục dự án.
Các cây “ní nuận” trong Hội đồng Lý luận Trung ương như Phùng Hữu Phú, Hồng Vinh (nguyên Tổng biên tập báo Nhân Dân) cùng thím Doan đang tấm tắc ngợi khen dự án Ciputra.

Rừng chông giữa Hà Nội (Ciputra Shopping Mall)
Ngoài quan chức cao cấp. Đây là đối tượng hưởng lợi trực tiếp dễ thấy nhất của dự án đô thị Nam Thăng Long Ciputra

Viết nhân sinh nhật 64 của Bí thư Thành ủy Phạm Quang Nghị (2/9/1949 – 2/9/2013).

Nguồn: Cầu Nhật Tân